Hương Xưa - thơ Trương Thị Thanh Tâm
Trả người tình nhỏ chưa quên
Bến sông nước lớn lênh đênh mạn thuyền
Quán đêm xanh đỏ ánh đèn
Lời yêu chưa nói trăng nghiêng cuối trời
Sông dài con nước đầy vơi
Thả trôi theo ngọn sóng đời bấp bênh
Mùa xuân con gái lãng quên
Ngày qua vội vã chênh vênh bước thầm
Người về từ cõi xa xăm
Hoàng hôn ngã bóng,trăm năm lỡ rồi
Cuộc đời như cánh bèo trôi
Tình bay theo lá vàng rơi cuối chiều
Người về bước mỏi liêu xiêu
Tưởng quên lại nhớ hương yêu buổi đầu
Nợ đời nhận trước trả sau
Nợ tình vương vấn ngày nào cho xong
Trả người về với bến sông
Đò ngang một chuyến chạnh lòng tiển đưa
Gío đùa tóc ướt chiều mưa
Buồn trong ánh mắt hương xưa gọi thầm!
TTTT (Mytho)