Tuesday, September 1, 2015

Trường Ca Người Viết Sử - thơ Song Nhị

Nhà thơ Song Nhị













Tôi muốn nói với anh những lời tha thiết nhất
Bằng yêu thương bằng ý nghĩ chân thành
Bằng cảm tình bằng khóe mắt long lanh
Bằng uất ức bằng hơn căm tột độ

Tôi muốn nói với anh bốn nghìn năm lịch sử
Những buồn vui khổ hạnh của dân mình
Nhưng lớp người đã tận tụy hy sinh
Đem xương máu tạo cơ đồ để lại
Bắng vất vả chông gai nhọc nhằn khổ ải
Mở mang cõi bờ chống giữ xâm lăng

Chúng ta sống hôm nay trên giải đất Việt Nam
Hình chữ S hiên ngang trơ gan cùng biển cả
Là sản phẩm kết tinh những tấm lòng sắt đá
Bằng gian nan chịu đựng
Bằng sông máu núi xương

Anh thấy không
Dòng thời gian trôi chảy mãi không ngừng
Dòng lịch sử cũng đời đời nối tiếp

Tôi muốn mời anh về thăm chiến trường Vạn Kiếp
Nhìn xác quân thù chồng chất ngổn ngang
Trên sông Bạch Đằng, Hàm Tư,û Chương Dương
Năm  mươi vạn quân Nguyên tan tành cuồng vọng
Còn lịch sử là ta còn lẽ sống
Sống hăng say hăm hở khắp sơn hà

Tôi muốn mời anh về thăm mặt trận Đống Đa
Mồ chôn xác hai trăm ngàn quân Thanh tàn bạo
Tôi muốn nói với anh cuộc trường kỳ chiến đấu
Của anh hùng áo vải đất Lam Sơn
Cuộc phất cờ khởi nghĩa Nhị Trưng
Những thế hệ tiên phong vượt núi băng rừng
Cuộc khai phá đất đai mở mang bờ cõi

Tôi muốn nói với anh
Dân ta sống hiền hòa nhẫn nại
Lòng hăng say và ý chí quật cường
Bất khuất trước bạo tàn
Bình thản với phong sương
Trước gian khổ vẫn miệt mài dấn bước

Tôi muốn nói với anh
Một ngàn năm u uất
Nô lệ giặc Tàu thuế nặng sưu cao
Đói rách hờn căm môi cắn lệ trào
Lửa căm giận bừng bừng bốc cháy
Trước thành lũy triệu bàn tay nắm lại
Bao gông cùm xiềng xích cũng nát tan

Tôi muốn nói với anh
Một trăm năm điêu đứng cơ hàn
Đêm nô lệ thực dân kéo dài tăm tối

Nhưng vận nước cũng đến ngày mở hội
Xâm lược tan tành khi dân Việt vùng lên
Giành lấy tự do độc lập chủ quyền
Hy vọng vươn cao cuộc đời đổi mới
Niềm vui đến chợt mừng mừng tủi tủi
Mẹ nhìn con mắt rướm lệ nghẹn ngào

- Qua rồi kiếp sống ngựa trâu
Quê hương thôi hết tủi sầu từ đây
Hã quên quá khứ đọa đày
Gắng lo giữ mảnh đất này nghe con
Gắng lo bồi đắp giang sơn
Gắng lo tái tạo nước non huy hoàng

Nhưng lịch sử lại một lần tái diễn
Nam Bắc đôi bờ vĩ tuyến phân chia
Một triệu người dân miến Bắc di cư
Bỏ cửa bỏ nhà đi tìm lẽ sống

Tôi choàng dậy giữa bàng hoàng ác mộng
Bom đạn nổ rền lửa khói khắp nơi
Tôi muốn thét lên
Tung uất khí ngất trời
Cộng sản, thực dân chiêu bài thủ đoạn
Dân tôi tôi đã chán chường ai oán
Dân tộc tôi xin sống trọn tình người
Cộng sản, thực dân, đế quốc, ngoại lai
Chúng đã gây nên hoang tàn đổ nát

Tôi muốn nói với anh
Chúng ta sinh ra giữa lỡ lầm bội bạc
Tôi đã lớn lên trong nhục nhằn khe khắt
Cha anh tôi theo kháng chiến diệt quân thù
Tôi chào đời trước khí thế mùa thu
Cuộc cách mạng do toàn dân đóng góp

Xương máu cuộc đời cha anh đi trước
Xương máu cuộc đời những kẻ đi sau
Ba mươi triệu người dân hợp ý tâm đầu
Quên tất cả cho giống nòi tổ quốc
Sau cuộc chiến trường kỳ chống phường xâm lược
Vết thương chưa lành Nam Bắc phân tranh
Thảm họa năm tư (*) tà thuyết vô thần
Dân tộc quê hương mịt mù lửa đạn
Hai mươi năm lòng người ai oán
Hai mươi năm mỏi mòn tóc mẹ mờ phai

Tôi muốn nói với anh
Nhân  danh người trong cuộc hôm nay
Trút tất cả căm hờn lên đầu lũ giặc
Xin trìu mến trao mỗi người dân Việt
Một tấm bản đồ uốn cong hình chữ S
Một kho tàng lịch sử máu còn tươi

Tôi muốn nói với anh
Với tất cả mọi người
Gia sản đó xin ngàn đời giữ lấy.

Song Nhị
Sài Gòn 1965
           
(*) Hiệp định Geneve 20-7-1954 chia đôi Việt Nam