Thơ Hồi Ký - Châu
Thạch
1.
DƯ HƯƠNG
(Tặng người xưa ấy)
Con Vành Khuyên ngày
xưa hót trong lớp
Má môi ai làm thắm một
khung đời
Ai tiếng cười như ngọc
nhẹ nhàng rơi!
Và giọng nói vào hồn
ta ấm quá!
Bốn mươi năm đời rẽ
chia hai ngã
Hai người đi hai hướng,
hai cuộc tình
Ta trong lòng vẫn nhớ
những bình minh
Đường hương lúa thơm
lừng ta đón đợi.
Vào lớp học hồn ta như
đổi mới
Không nhìn bài mà chỉ
có nhìn em
Trong mắt kia ta thấy
nắng êm đềm
Trong môi ấy ta nghe
mùi thơm mật.
Ôi tuổi trẻ, tình yêu
ta rất thật
Rất ngây thơ và rất
trắng, rất trong
Những dư hương còn ép
ở trang lòng
Thoáng ngào ngạt mỗi
lần ta chợt nhớ.
2.
CÂY SI
(Tặng những cây si của
Tuyết)
Ngày đó ai trồng bên
lối đi
Cây si đứng mãi giống
như lì
Một ngày hai buổi em
qua đó
Si vẫn còn e, chẳng nói
gì.
Mưa. nắng cây si vẫn đứng
chờ
Đợi tà áo trắng hiện
như mơ
Càng gần, áo toả hương
trong gió
Để chuốc cây si say
ngẩn ngơ.
Rồi đến một ngày lửa
chiến chinh
Cây si trốc gốc, rễ đa tình
Trôi theo cơn sóng người
di tản
Biền biệt ngàn xa bỏ
xứ mình.
Cây vẫn còn si đến tuổi
già
Mỗi lần nhớ lại tháng
năm xa
Có cơn gió nhẹ từ xưa
ấy
Thổi đến, lòng si lại
nở hoa.
CT