Wednesday, September 30, 2015

Ru Chàng - thơ Trương Thị Thanh Tâm









Ơ!..sao cứ phải ru nàng
Mà sao không lại là chàng ta ru
Rồi một ngày của tháng tư
Gối ôm da thịt,tóc buông vỗ về


Ơ!..hay, năm ngón thuôn dài
Luồn tay nhẹ vuốt, tóc vừa điểm sương
Lời chàng sao quá dễ thương
Mắt mi nửa khép, miệng lời thiết tha

Ví dầu trời nổi phong ba
Trăm năm gom lại, chỉ ta với người
Tình nàng còn ở bờ môi
Yêu thì cứ việc...mặc đời bể dâu

Tiết trời ngày của tháng tư
Không là nắng,cũng hay mưa trong lòng
Đầu gối chân,ấm phải không?
Nhìn chàng..bỗng chợt nghe lòng rưng rưng ..!
             
Truơng Thi Thanh Tâm (Mytho)