Ở Cuối Đường Trăng - thơ Cao Mỵ Nhân
Nơi người ở cuối đường trăng
Bên kia biển lớn ta hằng mộng mơ
Biên phương hoa lộng sắc cờ
Vàng mai diễm ảo, núi mờ mịt mây
Ta chưa về được nơi này
Đã hoang liêu tự những ngày lưu vong
Hình ai ủ mấy mươi đông
Tan theo dấu lệ đêm giông gió nào
Nhớ xưa trăng rớt chiến hào
Tròn nguyên một mảnh vướng vào kẽm gai
Người về lãng đãng liêu trai
Trách nhau sao lại đơn sai hẹn hò
Vội buông thả mối tơ vò
Gió chờ mở cửa, trăng vờ lảng xa
Ô hay nguyệt thực đó mà
Mời người ngó thử sơn hà lặng câm ...
Hawthorne, 29-9-2015
CAO MỴ NHÂN