Lời Buồn Trăng Vãn - thơ Cao Mỵ Nhân
Có vẻ là ta chửa tạ nhau
Nên mây dừng lại chốn giang đầu
Khi trăng nấn ná chờ chia biệt
Anh bảo em về đợi kiếp sau
Vẫn biết ngày mai cũng ngại ngùng
Cần chi trốn tránh xuân sau lưng
Em tìm đôi chút thân quen cũ
Ánh mắt anh ôi lại dửng dưng
Chợt hỏi còn quên nỗi nhớ nào
Ô hay vương vấn phải ngờ sao
Vẫn anh, nhưng thấy không anh nữa
Chỉ có hồn ma trước cửa chao
Lạnh buốt vai thơ, tóc rối bời
Hạ tuần trăng vãn cả đôi nơi
Tạ ơn nhân ảnh người yêu dấu
Đã xót xa em suốt cuộc đời ...
CAO MỴ NHÂN
(Thơ Mỵ)