Đêm Ru - thơ Giáng Ngọc
Sương đêm đẫm ướt cỏ xuân thì
Xác lá rơi vàng trải lối đi
Hương hoa hờ hững pha mùi úa
Côn trùng hòa điệu nỗi sầu bi .
Ai thấu tình ta đêm trắng đêm
Trăng lén rèm thưa trút nỗi niềm
Dạ lý âm thầm ru hương mới
Gío lùa se sắt lạnh triền miên
Sao khuya dõi mắt bên thềm đợi
Dỗ giấc phù du mộng sắp tàn
Lấp lóe tìm nhau trời xa thẳm
Xẻ phiến mây sầu lơ lững tan
Đêm đến, sầu lên chẳng ngại ngần
Liễu buồn rũ rượi khóc bên sông
Thuyền ai xào xạc khua cơn sóng
Đánh thức đêm đen tỉnh giấc nồng .
GIÁNG
NGỌC