Mưa Đêm Sài Gòn - thơ Tuyền Linh
Về đây nghe tiếng
mưa đêm
Nghe trong sâu
thẳm nỗi niềm đầy vơi
Phố Sài Gòn vắng
bóng Người
Ôi, bao năm nữa
giọt đời ngừng tuôn !
Đèn soi, soi nẻo
đường buồn
Soi tâm tư rõ ngọn
nguồn nỗi đau ?
Giữa trời Mẹ đứng
nâng tay
Đèn khuya mưa đổ
ướt đầy tâm can
Phố đêm – giọt lệ
- mưa tràn…
Ùa vào tâm thức
bàng hoàng cửa tâm
Giọt đau, giọt
nhớ, giọt thầm
Tâm linh thực
nghiệm mà lòng chơ vơ
Tự nhiên trời bỗng
dưng mưa
Để cho ta nhớ ngày
xưa, những ngày…
Thánh Đường im
bóng - ô hay !
Gởi đâu giọt lệ tù
đày đêm nay
Mưa xưa ướt áo vai
gầy
Mưa nay thấm đẫm
bàn tay nguyện cầu
Về đâu? Rồi sẽ về
đâu
Trái tim huyễn
mộng đêm sâu Sài thành ?
Tuyền Linh