Bến Tình Thơ - thơ Trương Thị Thanh Tâm
Sông chảy về biển lớn
Lục bình trôi nơi đâu
Phơ phất hàng phi lao
Cho buồn riêng thắp nến
Xuồng mong
manh không bến
Như bèo giạt hoa trôi
Đời con gái ngược xuôi
Đâu dòng trong dòng đục
Ta sợ mình đánh mất
Hương sắc thời mộng mơ
Tình có là bài thơ
Để đời còn trang điểm
Hoa một lần nở sớm
Tình chỉ một lần đầu
Trái tim nhỏ biết đau
Khi bóng người xa khuất
Thôi một lần đánh mất
Mười lăm tuổi dại khờ
Bước chân vào bến thơ
Nỗi buồn dài héo hắt !
Trương Thị Thanh Tâm