Thu Về Nhớ Bạn - thơ Thế Lộc
* Nhớ Huỳnh
ngọc Cương
Xào xạc rừng thu cuốn lá thu
Chờ ai mòn mỏi ngọn đèn lu
Đường trăng mờ loãng như sương khói
Sáo trúc thanh trong tựa nhạc ru
Ông lão mơ màng nghe lá rụng
Nai tơ ngơ ngác ngắm sương mù
Đàn ôm lặng lẻ ngồi rơi lệ
Thương tiếc rừng thu rớt lá thu.
THẾ LỘC