Wednesday, June 3, 2015

Thơ Khơi Niềm Nhớ 
                  - thơ Triều Phong Đặng Đức Bích

 







Nguời ơi viết mấy vần thơ
Hồn ai dao động bâng quơ suốt ngày
Rượu kia không uống mà say
Thơ kia mới đọc hương bay cả vùng

Nguời ơi xa cách muôn trùng
Sao như vẫn thấy ở cùng dậu thưa
Bên nầy giọt nắng đong đưa
Bên kia hoang lạnh sao chưa tìm về

Nguời ơi sao cứ mãi mê
Âm vang tiếng nhạc sơn khê hôn hoàng
Xuân về xao xuyến tâm hồn
Xuân lai Xuân khứ mãi còn với Xuân

Nguời ơi ngày tháng mông lung
Chắt chiu kỷ niệm phím chùng đuờng tơ
Hè về khơi đậm nguồn thơ
Gởi theo làn gió đến bờ yêu thương

Nguời ơi sao cứ vấn vương
Thu khơi niềm nhớ mờ sương giăng trời
Mấy vần thơ viết thay lời
Hồng hoang kề cận ngàn đời có nhau

Nguời ơi xin hãy về mau
Đông hàn héo hắt đổi màu thời gian
Tìm nhau ta sẽ tìm sang
Niềm thương như đã ngút ngàn bên nhau.

Triều Phong Đặng Đức Bích