Đoản Khúc Cho Người Anh Rể - thơ Thế Lộc
Gởi
theo anh Nguyễn văn Thao
KHÚC CA NGƯỜI VỀ
Ngồi đây, ngồi giữa đất trời
Tiếp nhau mấy ván cho đời lãng quên
Anh về nắng vẫn cứ lên
Mình tôi ở lại mông mênh nỗi sầu
KHÚC CA TANG LỄ
Cờ đây, rượu đó, người đâu
Trăm năm còn có gặp nhau chốn nào
Anh về không kịp vẩy chào
Cờ đương dỡ cuộc hôm nào còn đây
XẾP TÀN Y KHÚC
Chiều nghiêng tiếng Nhạn chân mây
Vợ con vò võ, tháng ngày nhớ thương
Anh say giấc ngủ miên trường
Tôi ngồi xếp giữ chút hương ngày nào.
Ván cờ năm trước còn đây
Hoành xe xuất pháo anh bày quân sang
Độ quân sang anh chẵng sang
Ngựa, Xe, Sĩ, Tốt, bàng hoàng tiếc anh
Giòng sông Trung Bản long lanh
Hồn về quê Mẹ bất thành cuộc chơi
Ba năm xa vắng cõi đời
Anh đi biền biệt rong chơi dư thừa
Tôi ngồi sắp ván cờ xưa
Dàn quân ra để nghe mưa trong lòng
Nhớ anh sợi tóc uốn cong
Chừng như có ngọn sóng lòng trào dâng
Ván cờ bỏ lại buâng khuâng
Quân cờ lạc lỏng ba lần tiếc thương.
15.03.2002
VÁN CỜ SẮP SẲN
Ván cờ khép pháo hoành xe
Anh dương Sĩ,
Tượng chở che con mình
Mã điền tấn Chót khinh binh
Qua sông tạo tuyến gia đình cho con
Hơn Sáu mươi năm vuông tròn
Rung bờm Bạch mã chon von nẽo về
Bốn lăm năm nghĩa phu thê
Đoạn trường con cháu não nề anh ơi
Dỡ dang một ván cờ đời
Anh đi biền biệt còn tôi ngồi chờ
Cõi đời lạc lõng bơ vơ
Mình tôi ngồi sắp ván cờ đợi anh.
04.03.2003
THẾ LỘC