Hẹn Về Với Huế - thơ Huy Uyên
Đêm bên em và dòng Hương
nhịp chèo thuyền trôi êm ả
gió về trên tóc em
đồi vọng-cảnh ta quen nhau từ thuở .
Phố giăng lối chợ
quán rượu vắng khách thêm buồn
quặn lòng đau tình bồi lở
chuông chiều điểm tiếng hoàng-hôn .
Gởi sầu về Vĩ-dạ cô-thôn
Đập-đá nơi em chiều ra sông giặt áo
khuất bóng ai xưa bên thành
vạn chài thức đêm trời dông bảo .
Từ buổi quay về với Huế
những đêm đứng lặng bên sông
đớn đau người và nhớ
xót xa xát muối vào lòng .
Giá đời hai ta không
mang theo tiếng thở dài buổi trước
dỗ sầu bé bỏng đời tim
dặm ngàn xuôi ngược .
Thôi đâu những giấc mộng người
hoang trôi từng nổi trôi hạnh-phúc
ngỡ ngàng sớm mai
vườn người giờ hương phai phấn nhạt .
Bên sông mờ mờ sương khói
nữa đêm em về khỏa thân
lạnh lòng không hề nói
dĩ vảng bao quanh ký ức tình nhân .
Đèn vàng hiu hắt sương khuya
ai về một mình bên cửa
hơi thở Huế sa mù
hẹn không quay về nữa .
Hỏi còn đợi người nổi nhớ
bến Thừa-phủ đêm về lạnh hoang
bên sông em hai chân thả
nước vờ nghiêng trôi bập bềnh .
Trên đồi Tuần chuyến xe cuối ngày
ráng đỏ chiều sương pha chân núi
hoa-dã-quỳ khép cánh vàng bay
chia tay thôi người về chi quá vội .
Bỏ lại bến tàu,con đường,sân ga xe lửa
hoang hoải cùng thành
gọi chi bao niềm thương nhớ
để cho ai đi sao đành .
Tháng năm ngày sau sót nụ cười
bỏ lại bên đường đắng cay hoài niệm
qua rồi những lần đưa tiễn
còn lại gì Huế,em và tôi ?
Huy Uyên