Thơ Cao Thoại Châu
NGẪU HỨNG
KHÔNG TÊN
Đôi khi muốn
có chút buồn
Mang vui ra
đổi mà không dễ gì
Thế là buồn
lại trôi đi
Ngẩn ngơ một
chút lại về tay không!
20-4-2015
Không nên
thơ như mọi người lầm tưởng
Cũng là Trời
sùi sụt khóc thương ai
Khi phải
mang thân phận con người
Trời đổ lệ
thành cơn mưa Huế
Mưa suy yếu
những tâm hồn mạnh mẽ
Những con
đường co quắp lại trong mưa
Thuyền lênh
đênh biết nơi mô ghé bến
Biết nơi mô
tôn nữ quay về
Loay hoay
giữa một vòng nghiệt ngã
Trái tim
chưa yêu hết cuộc tình
Hối tiếc và
mong trời hửng nắng
Mưa Huế cứ
buồn và mưa Huế lặng thinh!
25-4-2015
Bầy chim sẻ
trên gác chuông nhà Chúa
Như đã quen
với tiếng kinh cầu
Tiếng guốc
tiếng giày đi lễ sớm
Sợi mưa chầm
chậm rớt theo nhau
Nương theo
tiếng chuông nhà Chúa
Mỏi cánh
chim về lạc lõng bao năm
Mùa khô hạn
thức ăn vừa hết
Nước bơ vơ
nước đã xa nguồn
Bầy chim mượn
gác chuông làm nơi cư trú
Những cuộc
đời rơi mất riêng tư
Tôi cũng
đánh rơi nhiều kỷ niệm
Vườn em hoa
cỏ mọc sai mùa
Chiều vây
quanh lòng Chúa cô đơn
Tôi dang
tay làm cây thánh giá
Chia sẻ với
điều không vui đó
Mắt Chúa buồn
như vỡ trong hoàng hôn…
28-4-2015
CAO THOẠI
CHÂU