Trường Ca Ly Hương
- thơ Nguyễn Phan Ngọc An
Bốn mươi năm tròn, thân ly xứ
Mất quê hương mất cả những thâm tình
Ðồng bào tôi người đau khổ điêu linh
Kẻ lang bạt tìm miếng cơm manh áo
Bốn mươi năm dài trong gió bão
Triệu hình hài trôi dạt dưới đại dương
Vạn sanh linh tan tác giữa sa trường
Bao anh dũng nêu cao gương khí tiết
Bốn mươi năm buồn chào tiễn biệt
Lớp lớp ra đi như những áng mây mù
Tan biến vào nơi cõi mộng phù du
Danh tài tuấn kiệt cũng thành sương khói
Bốn mươi năm bao điều muốn nói
Thốt chẳng ra lời từ ngục tối âm u
Có còn đâu thời vàng son xa cũ
Mở mắt nhìn mà nghẹn đắng môi khô
Vì chữ tự do, đi tìm đường tị nạn
Người chiến binh phải lìa bỏ quê hương
Mang trong tâm lời thề tròn sứ mạng
Cùng nhau trở về xây dựng lại giang san
Bốn mươi năm nơi phương trời lận đận
Tóc bạc da nhăn cay đắng dặm trường
Ðêm từng đêm lòng riêng mãi tơ vương
Bao giờ hoa nở trên đường hồi hương …
Nguyễn Phan Ngọc An