Wednesday, June 3, 2015

Tháng Sáu Ta Buồn Tim Tái Tê 
                      - thơ Nguyễn Phan Ngọc An










Năm nào tháng sáu ta rong chơi
Ánh nắng chiều nghiêng dưới mặt trời
Ðuổi bướm vờn quanh hàng dậu tím
Thả diều theo ngọn gió chơi vơi

Lần lữa bao mùa xuân nở hoa
Mấy đông trở giấc đọng sương pha
Thả trôi mơ mộng vào hư ảo
Ôm chuổi ngày buồn lẫn xót xa

Tháng sáu nào mưa bão ngút ngàn
Tiễn người chiến sĩ vượt quan san
Ðưa người yêu mến về lòng đất
Ta đã một thời lệ chứa chan

Tháng sáu này ta đếm tủi hờn
Cha vào huyệt lạnh với cô đơn
Hôm nào bên cửa cha còn đứng
Vẫy vẫy tay chào để tiễn con

Tháng sáu con buồn tim tái tê
Còn đâu cha đứng đón con về
Âm dương cách biệt rồi cha nhỉ
Vĩnh viễn ôm sầu trong giấc mê

Con thấy cha từ trong bóng đêm
Bạc phơ mái tóc ngủ êm đềm
Ngàn năm giấc ngủ vào miên viễn
Cay đắng nghẹn ngào chua xót thêm

Từ đây cho đến cuối đời con
Một bóng đơn côi giữa xứ người
Con khóc khi đời dâng bão tố
Con cười … nhưng giọt lệ đầy vơi !

NPNA