Friday, June 26, 2015

Đẹp Buồn - thơ Cao Mỵ Nhân

 








 Người về, nắng vẫn còn vương
 Nơi bờ vai rộng trên đường sáng nay
 Gió không thổi tóc người bay
 Tôi nhìn theo mãi vòm cây cuối trời
 Nhủ thầm rằng cố nhân ơi
 Tình yêu có thật tuyệt vời không anh
 Xin đừng nhắc đến xuân xanh
 Bởi hoa tuyết nở long lanh khắp đầu
 Thời gian có nghĩa gì đâu
 Hôm nay hay một ngày sau giã từ
 Vẫn là kỷ niệm riêng tư
 Mỗi người mang một hồn thơ đẹp buồn

 CAO MỴ NHÂN
 (Lãng Đãng Vào Thu)