T ình Cha - thơ Nguyễn Phan Ngọc An
Cha là ngọn núi
Bao bọc chở che
Từ lúc sơ sinh
Ðến tuổi trưởng thành
Cha đổ mồ hôi
Cày sâu cuốc bẫm
Nhịn đói nhịn khát
Cũng chỉ vì ta
Ðêm nằm trằn trọc
Sáng lội bùn nhơ
Băng chông vượt hào
Cũng vì trẻ thơ
Tình Cha cao cả
Hy sinh một đời
Biểu tượng sáng ngời
Soi chung nhân thế
Ðừng để Cha buồn
Ðừng gây nỗi khổ
Chừng Cha mất rồi
Ăn năn đã muộn !
Cha là ánh sáng pha lê
Dắt dìu bước nhỏ u mê vào đời
Ngày nay danh phận rạng ngời
Ơn Cha ghi khắc một lời sắt son…
Nguyễn Phan Ngọc An