Ám Ảnh,
Ám Ảnh của Ám Ảnh Bích Khuê
- Lê Mai Lĩnh
Cảm ơn các bạn
Những người anh em tôi
Của một thời Nha Trang, V õ Tánh
Đã sớm ra tay "cản mũi kỳ đà"
Đã đúng lúc "thọc gậy bánh xe"
Ném lựu đạn đúng thời điểm
Pháo kích kịp trước giờ chiến trận bùng nổ
Tình yêu, không phải là trận chiến đó sao
Mà tôi, gã thi sĩ già, thường trực không muốn hòa
bình.
Tôi, kẻ muốn gây chiến tranh
Không bao giờ trái tim tôi muốn ngừng tiếng súng
Mặt trận bốn phương không được bình yên
Chiến trường bốn hướng không có giờ hưu chiến
Trái tim tôi luôn luôn muốn bấm cò
Dẫu không làm chết ai
Hay chết một cách êm dịu
Hay có lúc có người tình nguyện muốn chết
Tôi vẫn bị đời nguyền rủa
Tôi là một tên hiếu chiến.
Tôi, tên bạo chúa say máu ái tình.
Nhưng nghĩ kỹ, nghĩ lại
Cũng oan cho tôi, các bạn ơi
Tôi có muốn hắc ám gì đâu
Lòng tôi trắng như tờ giấy trắng
Tim tôi hồng như thuở đôi mươi
Như thời V õ Tánh
Có người cho tôi cầm tay, tôi không dám cầm tay
Trong rạp Tân Tân, có người cầm tay tôi quàng lên
vài họ
Tôi cũng rút tới rút lui
Cuối cùng tay tôi nằm trên vài người nào, tôi
không nhớ.
Nhìn Minh Châu lúc nào cũng nhìn trộm
Liếc Bích Khuê, cũng liếc từ sau gốc phượng vĩ đầu
hè
Tôi chỉ dám cầm tay Đông Phước khi tôi coi nàng
như người lãnh đạo, chỉ huy
Của những lần xuống đường tranh đấu
Của những lần bãi khóa, tôi bị chúng đánh hộc xì dầu
Những vì thương lãnh đạo, tôi nguyện một lòng hy
sinh.
Tôi ngày trước cù lần
Tôi hôm nầy cù lửa
Ám ảnh Bích Khuê là ám ảnh một thời quá khứ
Có chị mô các bạn hách xì xằng
Đòi đưa tôi ra trước vành móng ngựa.
Tuyên án tôi chung thân hay khổ sai.
Tôi, đứa ngon cơm
"Yêu ai cứ bảo là yêu"
Không được kiếp nầy, hẹn lại kiếp sau.
Tôi là đứa tu hành chuẩn thành chánh quả
Thế nào tôi cũng gặp , thời tái sinh
Hỡi nàng, cựu hoa khôi một thuở.
LÊ MAI LĨNH
một ngày khùng trở lại
11/6/2015