Đà Lạt Tháng Tư - thơ Lê Hoàng
Thác đổ, suối reo, chiều Đà lạt
Mưa
rào gay gắt nắng B'Lao
Âm u
vân vũ rừng cây đổ
Lác
đác hoa rơi khắp chân đồi.
Ai ơi!
có thấy trời xoay chuyển
Xơ xác
tình quê lắm khúc nôi .
Mùa
hè oi bức nắng tháng tư
Mây
thưa, trăng khuyết, gió lừ đừ
Khô cằn cây cối vàng ủ rũ
Bóng
dáng em đi thấy dường như...!
Ôi
chao! thương nhớ trời xứ núi
Tóc rối
bờ vai
biết bây chừ?
Gởi
em tất cả niềm yêu tới
Đà Lạt bao đời vẫn trong tôi .
Lê Hoàng