Tình Cha/Lòng Mẹ
- th ơ xướng họa Triều Phong Đặng Đức Bích,
Thiên Tâm, Thục Điềm, Thái Huy Long,
Nguyễn Bá Khương, Huy Lữ
THƠ XƯỚNG
Tình Cha
Tình Cha rực rỡ ánh chiêu dương
Phủ xuống muôn hoa tỏa ngát hương
Giúp sức đàn con khi thất bại
Đỡ đần lũ cháu lúc tai ương
Sinh thành công đức lòng ghi nhớ
Hiếu thảo ơn đền dạ kính thương
Mãi mãi tình cha cao vời vợi
Cha là ngọn đuốc chiếu muôn phương.
Đặng Đức Bích
Ân Tình Chan Chứa Cha Ơi
Cha như sức ấm của vầng dương
Ban tặng đời con vạn sắc hương
Sóng gió chở che về bến cảng
Chông gai dìu dắt tránh tai ương
Xa lìa bão dậy trời thương nhớ
Chia cách lệ tràn biển nhớ thương
Công đức cù lao vô lượng ấy
Ân tình chan chứa khắp muôn phương
Thiên Tâm
Tình Phụ Tử
Phụ tử tình thâm sóng đại dương
Như hoa đồng nội ngát muôn hương
Mưa cuồng chẳng quản chi cay đắng
Bão táp không sờn lúc ách ương
Nuôi trẻ thàng người luôn khắc cốt
Dạy con nên nghiệp mãi yêu thương
Sinh thành dưỡng dục bao năm tháng
Ấm áp lòng cha trải bốn phương
Thục Điềm
Giỗ Ba
Buồn tháng Chạp nào bóng tịch dương
Vĩnh hằng Ba đã đáo quê hương
Chẳng còn vương vấn chi thành bại
Nào kể bận lòng đến ách ương
Bác ái công bằng ngày tối nhớ
Siêng năng tận tụy tháng năm thương
Trời cao biển rộng trông vời vợi
Hình bóng Ba ngời ở bốn phương…
Thái Huy Long
Cha Lạc Long Quân
Cha Rồng mở nước ngắm trùng dương
Chiếu rạng muôn đời sử ngát hương
Dẫn dắt đàn con xây dựng nước
Đưa đường lũ cháu thoát tai ương
Lưu truyền giống Lạc, muôn đời sáng
Để lại nòi Hồng, vạn thế thương
Yêu nước, thương cha, lòng quyết giữ
San hà, xã tắc, rạng mười phương
Nguyễn Bá Khương
Ba Tôi
Từ phụ sáng ngời ánh thái dương
Ngày xưa trần thế thoảng ngào hương
Trầm luân cay đắng hoa tâm đạo
Lặn lội ba đào nghiệp dở ương
Hành thiện đắp xây bồi phúc đức
Quy hồi hằng cửu rải tình thương
Nén nhang viễn xứ ôi Người hỡi!
Quán trọ nửa đời con một phương.
Huy Lữ
28-4-13
Lòng Mẹ
Lòng Mẹ thương con tựa biển trời
Bông hồng dâng Mẹ vạn hoa tươi
Sinh thành nghĩa nặng lòng luôn khắc
Dưỡng dục ơn sâu dạ chẳng dời
Hôm sớm lắng lo khi ốm bịnh
Đèn khuya dạy dỗ đến thành người
À ơi hai tiếng yêu thương quá
Lời Mẹ ru con thật dịu vời
Đặng Đức Bích
Mẹ
Tình Mẹ và con đẹp đất trời
Như loài hoa mãi nở xinh tươi
Bão giông son sắt nào lay chuyển
Dâu biển keo sơn mặc đổi dời
Chín chữ cù lao ơb sánh núi
Một câu hiếu thảo đạo nên người
Sớm hôm chăm sóc dù mưa nắng
Ôi cõi thần tiên mộng tuyệt vời
Thiên Tâm
Từ Mẫu
Tình Mẹ bao la cả đất trời
Nuôi đàn con dại tuổi xinh tươi
Tảo tần chẳng ngại cơn mưa đổ
Quần quật nào e trận bão đời
Lòng ấm trông con đang đùa giỡn
Dạ êm nhìn trẻ đã nên người
Công ơn dưỡng dục sâu hơn biển
Mẫu tử tình thâm thật tuyệt vời
Thục Điềm
Giỗ Mẹ
Một ngày Xuân, Mẹ đã về trời
Hoa lá buồn lòng chẳng muốn tươi
Chạy loạn cưu mang thời đối khắc
Sinh thành dạy dỗ lúc sang dời
Ai thương ai thức khi đau bịnh
Ai nhủ ai khuyên đến lớn người
Ca Huế trữ tình con nhớ quá
Lời thơ ru ngủ đã xa vời !...
Thái Huy Long
Mẹ Âu Cơ
Âu Cơ mẹ Việt sánh ngang trời
Khéo giữ quê mình mãi đẹp tươi
Giặc Bắc, Trưng vương đau chẳng khiếp
Quân Nam, Triệu nữ khó không dời
Muôn dân khốn khổ hồn ai gọi
Vạn thế vang danh mãi nhớ người
Mẹ hỡi lòng con đang ấp ủ
Dân mình hạnh phúc chẳng xa vời.
Nguyễn Bá Khương
Nhớ Mẹ
Biển nhớ sông thương biếc một trời
Còn đâu hiền mẫu nụ cười tươi
Sớm hôm xuôi ngược đời tần tảo
Mưa nắng bon chen trạm đổi dời
Trở gót quê nhà nhòa bóng Mẹ
Bước qua hiên ngoại dấu chân Người
Vườn rau ao cũ còn loang lổ
Tạo Hóa bày chi thật vẽ vời.
Huy Lữ
28-4-13