Đọc Thơ Chiều Cuối Năm - thơ Thế Lộc
Gởi theo cố Đ/u Bùi Ngọc Hiệp
Cuối năm đọc lại trang thơ cũ
Như có Đông phong thổi buốt hồn
Như tóc ai bay chiều bến đợi
Như tình giục giã buổi hoàng hôn
Đọc bài thơ cũ ôi, buồn quá
Như thấy thân mình chốn bể dâu
Tóc đã đơm hoa đầu bạc trắng
Ngậm ngùi đau rát chuyện nông sâu
Cuối năm đọc lại trang thơ cũ
Như thấy bóng mình chấp chới quay
Lặn ngụp giữa dòng đen trắng ấy
Ta bà trần trụi đến chua cay
Cuối năm úp mặt trang thơ cũ
Khóc cuộc bể dâu quá phũ phàng
Thương hải biến vi... đời vẫn chảy
Chuyện buồn thế tục cứ mang mang
Cuối năm đọc lại trang thơ cũ
Để thấy lại mình giống gã điên
Giấc mộng Nam Kha chưa tỉnh ngủ
Hồ đồ chữ nghĩa... học làm duyên
Cuối năm tìm lại hương thơ cũ
Sấp ngửa bên đời nợ áo cơm
Vợ bệnh, thân già, nhà thiếu vắng
Vài câu thơ phú... ý lơm chơm
Cuối năm đọc lại trang thơ cũ
Ước thấy bạn hiền vắng mấy thu
Những người đã chết khi còn sống
Đã đến cùng ta chén tạc thù.
31.01.2015
Thế Lộc