Lối Cũ Ta Về - thơ Song Nhị
Tình
vẫn rất nồng chuyện dẫu xưa
Choàng
tay vói mộng tưởng như vừa
Níu
theo tà áo xanh hoàng hậu
Lối
cũ chừng như chợt gió mưa
Ngó
về thăm thẳm những hàng cây
cánh
hạc mơ hồ khuất nẻo mây
Buổi
đó đời vương nghìn hệ lụy
Ta
về hoang mạc cõi trùng vây
Em
hỡi! người xưa lạc bến nào
Lối
xưa nhòa nhạt ánh trăng sao
Tình
xưa nhòa nhạt hồn sông núi
Mấy
gái Huyền Trân đã lệ trào?
Ta
viết bài thơ trước cổng trường (*)
Khi
đời chìm lặng giữa mù sương
Ta
về trên lối xưa hoang phế
Quỷ
sứ ma vương lộng phố phường
Em
nhé! đường xưa hẹn buổi về
Khi
đời khép lại những cơn mê
Khi
người tìm lại tình thân ái
Nghĩa
nước tình non vẹn chữ thề.
10-1999
Song Nhị