Vò Rượu Máu Xương - thơ Nguyễn Thanh Khiết
Đây, vò rượu
ủ từ hôm tan trận
Cất bằng
nước mắt kẻ ở người đi
Bằng hờn
căm, tủi nhục và chia ly
Mấy mươi
năm chắt chiu hứng từng giọt
Và rươu
phủ tàn tro hôm mất nước
Thời đao
binh vò đúc bởi đạn đồng
Rượu thơm
mùi thịt cháy của núi sông
Pha đắng
cay biết bao đời dân Việt
Vò rượu
linh thiêng vùi sâu trong đất
Nắp hãy
còn dính vết máu tháng Tư
Lửa đấu
tranh nung rượu nóng từ từ
Nên trong
rượu pha chút mùi xiềng xích
Ta mở nắp - ai
nâng tay chiết rượu?
Ta phủi
tro -
ai lau bụi thời gian?
Ta nghiêng
vò -
ai rót tế nước Nam?
Ta chia rượu - ai
vung gươm khai trận?
Hãy nếm
cho đau một thời lận đận
Đánh thức
cơn thèm say mấy mươi năm
Hãy rót
cho người đã chết âm thầm
Bỏ hết tuổi
xanh trên đường giữ nước
Vò rượu
máu chia đều - Nam Trung Bắc
Trước bàn
thờ tổ quốc chẳng khói nhang
Bước ngạo
nghễ -
ta lên đường ra trận
Dành chung
cuối chờ mai khi trở lại
Tưới xuống
Nam Quan đánh dấu biên thùy
Hãy tin rằng
mỗi bước mỗi quân đi
Đời đời dấu
chân in trên sử Việt.
Nguyễn
Thanh Khiết