Thoáng Cao Nguyên - thơ Hoàng Yên Lynh
Khi tiếng chim chiều
Gọi nhau về bên tổ ấm
Chợt nhớ ra điều
Ở với rừng cũng đã mấy mươi năm .
Dốc núi cheo leo
Bếp lửa sàn tỏa khói chiều mênh mông sương núi
Tôi vẫn sáng chiều bên rừng lầm lủi
Rượu cứ tràn chum
Khúc hát cao nguyên
Rộn ràng còng chiêng bên khe suối
Chiếc gùi trên vai
Người con gái Ê Đê
Lặng lẽ lên nương lòng trăm nỗi
Có chàng trai ngực trần hò hẹn cuối mùa hoa .
Tôi đã già theo bao lần rừng thay lá
Chạnh hỏi lòng cũng một kiếp bôn ba
Con chim chiều líu lo gọi bạn
Nhắc đời mình hai tiếng cố nhân .
Ở với rừng đâu chỉ có màu xanh
Giấu kín tâm tư ước vọng không thành
Và hiểu thêm đời đảo điên nhân thế
Thế sự thăng trầm - bến đục bến mê .
Ở với rừng đã hóa thành lãng tử
Vít cần uống say
Nhìn sơn nữ mơ màng như tiên nữ
Tôi với rừng
Xin là bạn trăm năm .
HOÀNG YÊN LINH