Ta Về - thơ Thế Lộc
Ta về thắp sáng hoàng hôn
Nhìn cơn sóng biển cuốn tròn tương lai
Lẽ nào trời lại chẻ hai
Để ta về đứng nghiêng vai rũ buồn
Ngậm ngùi vó ngựa qua truông
Ráng chiều ải vắng con chuồn chuồn bay
Ta qua biển rộng sông dài
Tóc sương phơ phất một ngày nữa đi
Trăm năm thân thế ra gì !
Câu thơ yên ngựa chết khi lên đường.
THẾ LỘC