Lá Cờ Của Tôi - thơ Viễn Thám 22
Tôi chỉ có một lá cờ duy nhất.
Lá cờ vàng ba sọc đỏ hiên ngang.
Tôi được sinh ra dưới ngọn cờ vàng
Nên sẽ chết vì lá cờ yêu dấu.
Miền Nam tôi bao nhiêu năm tranh đấu.
Không ngăn được thù dày xéo quê hương.
Bao lớp trai gục ngã chốn sa trường.
Quyết bảo vệ cho hoà bình độc lập.
Một ngày bảy lăm tràn đầy u uất.
Lũ cuồng nô như sóng dữ hung tàn.
Giặc Bắc phương với mộng tưởng gian tham.
Luà quân thôn tính miền Nam xinh đẹp.
Chúng lùng sục khắp hang cùng ngõ hẹp.
Từ núi rừng đến thành thị thân yêu.
Tổ quốc bao năm một sớm một chiều.
Đã tan nát trong tay loài quỷ đỏ
Đất nước thương yêu mất rồi từ đó.
Không còn nghe "Việt Nam Cộng Hoà" ơi !
Miền nam nước tôi bị nhuộm mất rồi.
Chỉ còn lại một nền trời đỏ máu.
Tôi ra đi với hành trang quý báu.
Là lá cờ vàng ấp ủ trong tim.
Bao năm qua tôi dẫu sống im lìm.
Vẫn tin tưởng một ngày mai rực sáng.
Đất nước tôi rồi sẽ qua kiếp nạn.
Lũ con tha hương về lại quê nhà.
Cùng chung tay gây dựng lại sơn hà.
Và dựng lại cờ vàng ba sọc đỏ./.
Viễnthám22