Kiều và Đạm Tiên - thơ Phương Hà
(Họa bài "Kiều Khóc Đạm Tiên" của Nguyễn Triêu Dương)
Xót người phận bạc
quá bôi vôi
Một nén dư hương cũng
tắt rồi
Vướng kiếp hồng nhan
đành đoản mệnh
Thương đôi tài sắc chịu
ly bôi
Gặp cơn gia biến,
thân tan tác
Nhuốm cảnh oan khiên,
dạ dập dồi
Những tưởng Tiền Đường nơi dứt nghiệp
Nào ngờ nàng Đạm chẳng
cho thôi !
Phương Hà
KIỀU KHÓC ĐẠM TIÊN
Chán chường duyên phận bạc như vôi
Phụng chạ loan chung thảm quá rồi!
Ân ái đổi dời sầu hợp cẩn
Duyên tình tráo chác nhạt giao bôi
Chân dung tùy tụy mong hương đượm
Nhan sắc tàn phai mượn phấn dồi
Thương tiếc tài hoa sao bạc mệnh
Đạm tiên khổ lụy thế nầy thôi!
Nguyên Triêu Dương