Thơ Gửi Từ Quê - Nguyễn Miên Thượng
Từ xa
xôi hơn nửa vòng trái đất
Em đọc
thơ ta với cả tấm lòng
Tình
yêu quê hương dạt dào ngây ngất
Con
sông bến đò hóa nỗi chờ mong
Mùa hạ
đi qua vô tình sợi nắng
Dọi vào
tim đơn nỗi nhớ không rời
Có một
chút gì trong em sâu lắng
E ấp
man man từ một góc trời
Câu thơ
ta buồn hơn lời hò hẹn
Cứ như
đường tàu suốt đời song song
Cứ như
đất trời hết mưa rồi nắng
Và ta lắng
hồn theo tháng ngày mong
Quê mẹ
chiều vương giấc sầu viễn xứ
Ôm chuỗi
ngày buồn không hết cô đơn
Phố xá
bạn bè cõng theo quá khứ
Kỷ niệm lần quen từng đêm chập chờn …
NMT