Như Thiền/Hoài Nhớ
- thơ xướng họa Sông Thu & Thy Lệ Trang
NHƯ THIỀN
(*)
Vành nón che nghiêng khuôn mặt ai
Nửa như bình thản nửa u hoài
Hững hờ ánh mắt chừng xa lạ
Quyến rũ làn môi ngỡ đắm say.
Áo trắng mơ màng hoa bướm mộng
Tay mềm thon thả búp sen lay
Phập phồng khuôn ngực sau làn lụa
Em tĩnh hay là đang động đây?
Sông Thu
(*) Tưởng như đang thiền ( tĩnh ) nhưng rất lôi
cuốn ( động )
Đó cũng là tên và tính cách một người bạn gái thời
học phổ thông với tác giả
bài họa:
HOÀI NHỚ
Có phải bên đồi vạt áo ai?
Mười năm - lòng cứ tiếc thương hoài
Bàn tay ...ngày đó nâng niu nắm
Ánh mắt ...hôm nào ngớ ngẩn say !
Thấp thoáng em về, làn tóc xõa
Ngập ngừng gió thổi, cánh hoa lay
Hương tàn, mộ lạnh, mênh mông nhớ
Đêm xuống, âm thầm ta đứng đây !
Thy lệ Trang