Ng ày Rời Nguyễn Hoàng, Xa Quảng Trị
- thơ Sương Biên Thùy
Mùa hè năm 1962
Đó là mùa hè của chia tay, tan đàn rã nghé
Sau một Lễ Phật Đản kéo dài ba ngày ba đêm.
Trần Đình Bé, Phan Bá Ân, Lê Văn Chính
"Cuổm" ba giải nhất đồng hạng về Văn Chương Phật Giáo
Do Tỉnh Hội Phật Giáo Quảng Trị tổ chức
Thầy Giám Thị trường Bồ Đề Hoàng Văn Phụng làm trưởng ban
Phần thưởng mỗi người gồm: 50 đồng, ngòi bút parker, bộ sách Lịch Sử Phật Giáo Việt Nam, và tập tùy bút Ánh Đạo Vàng của nhà văn Võ Đình Cường.
Trần Đình Bé, Phan Bá Ân, Lê Văn Chính
"Cuổm" ba giải nhất đồng hạng về Văn Chương Phật Giáo
Do Tỉnh Hội Phật Giáo Quảng Trị tổ chức
Thầy Giám Thị trường Bồ Đề Hoàng Văn Phụng làm trưởng ban
Phần thưởng mỗi người gồm: 50 đồng, ngòi bút parker, bộ sách Lịch Sử Phật Giáo Việt Nam, và tập tùy bút Ánh Đạo Vàng của nhà văn Võ Đình Cường.
Nguyễn Văn Chánh vào Võ Bị
Phan Bá Ân vào Thủ Đức
Phạm Văn Bình vào Huế
Từ Đồ Bích Liên theo chồng vào Sài Gòn
Lữ Thị Quế vào Quảng Ngãi
Thạch Nhân Trần Đình Bé vào Qui Nhơn
Sương Biên Thùy vào Nha Trang.
Ngày ra đi, tôi mang theo một vầng trăng chói lọi
hương con gái, dậy thì.
Nầy cô Bắc Kỳ nho nhỏ
Tôi ngu sao tôi không mang cô theo.
Nơi phi trường Phú Bài, tôi dấu cô trong túi áo
Sợ gió làm cô nôn và sợ hãi quan soát vé.
Vào Nha Trang, trường V õ Tánh
Trong cặp sách tôi là nơi cô nằm
Giờ ra chơi tôi cầm cô trong tay, tâm sự
Ra biển tựa gốc dừa, tôi và cô nói chuyện trên
mây.
Khi vào lớp học, tôi dấu cô trong Đêm Giã Từ Hà Nội của Mai Thảo
Để cô hoài niệm về quê hương cô: Bắc Ninh.
Cũng có lúc tôi dấu cô trong Triết Học Nhập Môn của
Lê Tôn Nghiêm
Trong English for Today
Trong Hoa Đăng của Đinh Hùng
Trong Tiếng Thu của Lưu Trọng Lư
Trong thơ Nguy ên Sa
Trong Luyến Ái Quan của Nghiêm Xuân Hồng
Trong Ca T ụng Thân Xác của Nguyễn Văn Trung
Cũng có lúc tôi bắt cô nằm im, nín thở trong SángTạo, Hiện Đai, Thế Kỷ 20
Trong Bách Khoa, Nghệ Thuật, Những Vấn Đề Của Chúng Ta.
Nha Trang mùa hè, tôi đưa cô ra biển
Nhìn mây bay gió cuốn
Nghe chim hót, én liệng
Thả hồn về quê
Nơi xưa có tung tăng, múa hát
Nơi cô viết báo, làm thơ và vẽ.
Có lúc tôi đưa cô ra hòn chồng để cô làm hòn vợ
Những lúc cò không muốn tắm tôi cũng bắt cô tắm
Cô vùng vằng miệng la bai bải
Tôi ghét cô ghê.
Cứ thế cứ thế cho tôi ngày tôi mang cô theo vào
lính, ra trận mạc.
Đêm vũ trường, tôi để cô trong túi áo rằn ri
Ngày hành quân, tôi để cô trong vớ
Giờ phục kích, tôi để cô trong giày saut
Lên rừng xuống biển, nói chung , tôi đều mang cô theo
Lúc hành quân xa, lúc hậu cứ gần
Bao giờ và nơi đâu, cô cũng làm mồi cho tôi nhậu.
cũng có lúc, cô là mồi.
Khi cuộc chiến tan hàng, ngày gãy súng
Tôi cũng mang cô theo vào tù.
Trại cho ăn sắn, cô ăn sắn
Trại cho ăn bo bo, cô ăn bo bo
Tôi húp nước muối, cô húp nước muối
Ba ngày Tết, trại cho chút thịt, tôi dành hết cho
cô
Hình như cô vui lắm khi nhìn tôi ăn bo bo với muối
hột.
Chuyện của cô và tôi
Dài như chuyện dài nh ân dân tự vệ
Thời đành tạm chấm dứt nghe cô.
Tôi sẽ nói dài khi tới ngày viết Trường Thiên Thi Ca.
Sương Biên Thùy