Bến Cũ Người Xưa - thơ Hoàng Yên Lynh
Qua bến cũ hỏi người xưa
Đò ngang lỡ chuyến - buồn chưa chuyện đời
Mây vương bờ bãi, nước xuôi
Thì ra cũng đã nửa đời bôn ba
Trách người hay lại trách ta
Hỏi ra người đã đi xa xứ người
Tình là con nước đầy vơi
Chỉ xin vọng tiếng ru hời cố nhân
Hai ta chẳng có mùa xuân
Đành thôi - tình có nợ nần gì nhau
Trăm năm là khúc cơ cầu
Bến xưa - vương vấn nỗi sầu cố nhân.
HOÀNG YÊN LYNH