Sunday, March 15, 2015

Đà Lạt - thơ Hoàng Mỹ Tịnh Yên











Đâu chỉ có thông reo và sương núi
Mặt hồ xanh ngai ngái tỏa hương đêm
Đâu chỉ có tiếng chuông chiều ngân vọng
Áo ai bay dệt nắng ngã bên thềm.


Khi Đà Lạt ẩn mình trong sương khói
Mái tóc thề xao xuyến bước chân ai
Khe khẽ thôi bên đồi thông hai mộ
Dấu tình buồn ray rứt mãi câu thơ.

Và khúc hát cứ bồng bềnh trong gió
Tiếng chim rừng ríu rít với sương mai
Vườn nhà ai hoa Dã Quỳ nở muộn
Đà Lạt trong đời ơi Đà Lạt đắm say.

                          
Hoàng Mỹ Tịnh Yên
Đà Lạt 02.2015