Monday, December 1, 2014

Tương Tư Mùi Sầu Riêng - thơ Sương Biên Thùy

tặng Moon xí xọn









Đã hai thế kỷ qua trò đi đâu
Đùng để mất mùi hương sầu riêng
Sầu riêng, mùi sầu riêng ta tương tư
Đêm đêm ta tương tư mùi sầu riêng.

Đã hai thế kỷ qua trò biến hay thăng
Dẫu biến hay thăng vẫn giữ mùi sầu riêng nhé
Mất mùi sầu riêng ta khó sống
Mất mùi sầu riêng sống cũng như chết.

Đã hơn một lần thầy dặn trò
Đi đâu thì đi đừng để mất mùi sầu riêng
Mùi sầu riêng thầy độc quyền chiếm hữu
Để mất mùi sầu riêng tró có ngày ăn roi.

Roi của ta làm bằng đuôi ngựa
Dính vào là in dấu trăm năm
Dính vào là không còn trí nhớ
Tại vị trần gian cứ như đang thiên đường

Nói ngặn gọn, trò muốn đi đâu thì đi
Nhưng cất giữ giùm ta mùi sầu riêng
Khi về ta sẽ cúi hôn lên đó
Xem có còn không mùi sầu riêng.

Nói ngắn gọn, nhưng cần thêm lời cuối không thưà
Trò đi đâu cũng được thầy không cấm
Nhưng nhớ khép lại giùm ta, ủ kín mùi sầu riêng
Khi ta chết nhớ chôn theo và lèn đất cho chặt.

Sương Biên Thùy
Hai ngày sau Lễ Tạ Ơn
như một lời tạ ơn ai của thi sĩ
29/11/2014