Tuesday, November 25, 2014

Chốn Cũ Người Xưa - thơ Thùy Châu










Chuyến xe chiu đưa tôi v chn cũ
Ngỡ ngàng nhìn con ph nh thân thương
Tng mái nhà m nht dưới hơi sương
Hàng đèn đêm rêu phong bun đứng lng

Tôi bước đi trong tri đêm im vng
Thy lòng mình chùng xung nhng bâng khuâng
Cánh ca nhà ai nh khép ngi ngn
Để chơ vơ bóng hình tôi khách l ?

Cui con đường xưa khu vườn êm
Có còn không dáng nh đợi ai v
Và còn không trên gác nh chiu quê
Ai ngi hc tóc buông dài trong gió

Bước âm thm đưa tôi v cui ng
Căn nhà xưa tôi đến đã bao ln
Có còn đâu tiếng nh ca chuông ngân
Cánh cng m và người thương đứng đợi
.
K nim ngày xanh dâng bun vi vi
Em bây gi phiêu bt nơi đâu ?
Mng ước ngày xưa nước chy qua cu
Trong chia cách mt đời ta thương nh

V li đây lòng sao nghe b ng
Đã nht nhòa bóng dáng ca ngày xưa
Biết tìm đâu đường vng nhng chiu mưa
Tay ai đó tìm tay ai chia lnh

Lá vàng rơi quanh tôi đường cô lnh
Khói lam chiu hiu ht bóng thi gian
Nghe chơi vơi cùng vi gió mây ngàn
Mà c ng tiếng lòng xưa ai gi

Tôi xót xa ln đi không kp nói
Để tng ngày quay qut mãi không thôi
Th ước trăm năm gi đã xa ri
Cho cay đắng mt đời em gánh nhn .

Em biết đâu tôi mãi bun mãi gin
C trách mình cho chuyn ca ngày xưa
Và trong lòng c mãi nhng cơn mưa
Mưa thương nh cho cuc tình không trn

Thùy Châu (23/11/2014)