Vài Dòng Gởi Bạn Bè - thơ Hùng Vĩnh Phước
Cũng không điện thoại hỏi thăm nhau
Dĩ nhiên có đứa buồn, thầm trách:
Cái
thằng đi biệt…thứ gì đâu!
Ừ, trách như thế nghe cũng đúng
Như trách tháng ngày trôi qua mau
Trách những thăng trầm che lấp hết
Bao ân tình dù rất đậm sâu!
Ta đây có bữa lục tung cả
Mà chẳng tim ra ta thuở xưa
Huống chi chút nắng trưa hè cũ
Làm sao tìm được trong cơn mưa?
Có bữa tìm xem trong xó nhớ
Có ai còn nhận được ra ai
Rất vui trong mớ bùng xung ấy
Vẫn có bạn bè xưa dễ thương
Nghĩ tới nghĩ lui ta cũng tệ
Giẫm phải vô tình của thế gian
Đời đã hành cho ta héo úa
Nên mặc cho đời úa héo thêm?
Nói đi cũng phải cần nói lại
Bạn bè sao có thể quên nhau
Ta đây nhiều bận buồn muốn chết
Nhớ bạn không khóc được mới rầu!
Thôi cứ như ri và như rứa
Cuộc đời vẫn nắng gió mưa mây
Cũng may ta vẫn còn lây lất
Nên có thư ni đến tụi mày.
Hùng Vĩnh Phước