Về Thăm Lại Cầu Hiền Lương - thơ Dũng Nghĩa
Chiều chở nắng về
phía con sông
Xa xôi vẫn nghe sống dậy trong lòng
Bao năm tha hương đời lưu lạc
Cầu Hiền Lương mấy nhịp đã nối dòng
Xa xôi vẫn nghe sống dậy trong lòng
Bao năm tha hương đời lưu lạc
Cầu Hiền Lương mấy nhịp đã nối dòng
Ta mơ một ngày về thăm lại
Chiếc cầu xưa say ngủ trong trăng
Đò dọc, nam bình đầy vơi câu hát
Nam ai đổi giọng, "ai nhớ ai mong ... "
Bên ni gởi lòng về bên nớ
Khúc cong bợc(*) lở biển dâu hoài
Chiều qua bến Đuồi để xuôi bến Lụy
Dáng cầu vẫn đẹp tựa trong tranh
Qua rồi cầu Hiền Lương thuở ấy
Một duyên hai nợ chừ ai mang
Sầu đời xa ngái thêm trắng tóc
Bến Hải - Hiền Lương chỉ một dòng
Ta gởi hồn thơ về nơi ấy
Sài Gòn xa lắm, vẫn cứ trông
Mẹ bên con đứng chờ héo hắt
Bụi thời gian không xóa nỗi son sắt bao mùa
Hiền Lương ơi! thời ta bé xa xưa
Bên cầu, cùng em nhìn con nước
Bây giờ hai bờ là một
Sao nỡ phụ tình nhau
Ta vẫn nhớ em
Nhớ lắm - đã bao lâu
Cầu Hiền Lương, chưa về thăm lại
Để tìm em lưu lạc mãi phương nào?
Dũng Nghĩa