Thursday, November 7, 2013

Khói Đồng - thơ Dũng Nghĩa

Đốt đồng để khói mang đi
Niềm đau thiên cổ chia ly với đồng
Hỏi đồng có nhớ gì không ?
Còn tôi nhớ lắm mùi nồng của rơm

Nồng nồng nặng nặng nghe thương
Trắng trắng, đục đục, vương vương, nhiều nhiều
Bên ni bên nớ bao nhiêu
Mà không thấy rõ được chiều khói ơi ?

Đốt đồng để khói đi rồi
Còn tro ở lại đơn côi với đồng
Mong trời đừng nổi gió đông
Kẻo hồn tôi rụng bên trong nỗi buồn

Xa quê lòng trĩu nặng lòng
Nhớ quay nhớ quắt khói đồng chiều hôm.

Dũng Nghĩa