Đò Em Đưa Qua Sông Saigon - thơ Huy Uyên
Đò em lênh đênh trên sông Saigon
sáng sớm hắt hiu bến bờ Bình-quới
em chở người đi mà lòng lạnh giá
thuyền trôi một mình trời đêm .
Lạnh lòng đưa khách qua sông
bập bềnh theo từng con nước
ngã Thủ-thiêm bên kia xóm buồn
hoa lục bình nghèo trôi vật vờ chìm khuất .
Mưa chi cho em đăm chiêu với đò
giọt nghiêng sầu xuyên ngang nón lá
đò chòng chành lối sầu vạn cổ
em theo buồn lệ lả chả cùng mưa .
Qua sông nước ròng nước lớn
day dứt xưa mấy khúc Saigon
phía bên bờ Cây-bàng đợi khách sang sông
mênh mông nước, trời ngập chìm bưng trũng .
đò đêm , đi không người bến vắng
lối về còn xa An-lợi-đông
chỉ mình em, em cùng với Saigon
chết nữa lòng đầy vơi cay đắng .
Chiều muộn rồi đò em xa thành phố
Saigon đêm đèn đỏ đèn vàng
buồn lên mắt rưng sầu ,
về bên ngôi nhà nhỏ
cả đời em chưa hề có xuân sang
cay đắng nhiều chi tội lắm Saigon !!!
Huy Uyên