MỘT NGÀY VỚI TUY-HÒA - thơ Huy Uyên
Hỏi em có đi qua Mằng-Lăng
lòng bùi ngùi theo hai chân bước
để dạ sầu gởi người về đồng-Đất .
hoài niệm khôn cùng theo một thuở gò-Chung
Tuy-Hòa cây rừng, ruộng lúa xanh bờ
dịu mát trong mùi bùn mùi nước
buổi tối Nhớ cà-phê cùng tiếng nhạc
cho màu rêu quanh đường thêm xanh lơ .
Ngày đưa em về chùa Bão-Tịnh
ai bây giờ ghé trường Nguyễn-Huệ khi xưa
hai mươi năm thuyền từ xa bến
nói lời chi, kỹ niệm mấy cho vừa .
Em treo mái tóc dài Juliette
mắt anh nhìn như có thêm đuôi
mai xa nhau chưa nói hết
thành lời
khi bỏ đi mà bỏ luôn cả nụ cười .
Lần hai đứa qua cầu Hùng-Vương
đâu ai bao lần đi tìm nổi chết
yêu ai mà nào ngờ có biết
bỏ nhau đi cho lỡ thệ lời nguyền .
Tháng năm chim yến bay về phố
bao lâu ghềnh đá-Đĩa sương mang
quán-Cau đợi người bên đầm ô-Loan
về lại Xuân-Đài mà nghe lời gió .
Sao mai, sao hôm sáng phố Tuy-Hòa
hoa đầu thềm nở căng lồng ngực
tháp Nhạn ngàn năm mòn cổ tích
lung linh chiều điệu múa Shiva .
Em về mà có ghé sông Ba
La-Hai tháng ba ngập đồng lúa chín
đá-Bia một đời câm nín
đợi người về đẹp nắng Đông-Hoa
Lâu rồi một ngày với Tuy-Hòa
nhớ thiết tha Xuân-Đài,Long-Thủy
Tuy-Hòa đi mà đong đầy thương nhớ
tình ai trao giờ bỏ lại đường xa .
Huy Uyên