Tuesday, August 15, 2017

Trùng Trùng Vô Tận - thơ Á Nghi








Cơn đau đã chẳng hẹn giờ
Bước em xiêu vẹo trên bờ sóng say?
Trùng trùng, điệp điệp chữ hay
Cánh thơ không đậu. Cứ bay, bay hoài!

Bệnh đêm vờn với bệnh ngày
Hữu sinh bất... tử ai thay được nào?
Phiền em mới nửa đời vào
Cõi ra chưa muốn! Ngọt ngào nhân sinh.

Phiền anh yêu em thật tình
Bao năm thêm nữa? Bất bình nỗi đau?
Em nằm đây, nghĩ về nhau
Giường say cơn sóng, thơ trào mực yêu.

Á Nghi, 13.2.2003