Tuesday, August 15, 2017

Thơ Lục Bát - Cao Mỵ Nhân & Ngô Đình Chương







TIẾNG QUỐC KÊU THU

Thưa anh, mùa thực sự buồn
Mây vừa chở nắng đi luôn không về
Hoàng hoa nở tự trong mê
Tràn ra đường vắng lê thê thu vàng

Mấy vần lục bát sang trang
Thơ mang hồn mộng dở dang chuyện mình
Ô hay thời tiết đoan trinh
Trăm năm vẫn một cuộc tình chúng ta
Thưa anh, sương khói đang sa

Mầu vương sắc tím quê nhà lối xưa
Thôi em, gió mới lưa thưa
Tóc bay anh tưởng ta chưa hẹn hò

Bên sông bụi trắng mơ hồ
Nước tan sóng vỡ vi lô bạt ngàn
Chẳng còn dấu tích giang san
Cô đơn tiếng quốc kêu đàn hồi quy... 

CAO MỴ NHÂN

NỖI LÒNG PHẠM THÁI

Em ơi, thu có buồn chi
Chẳng qua cánh hạc thiên di chưa về
Bao năm trong cuộc tình mê
Nào ai đã lỗi hương thề với ai

Anh giờ tạm lánh thiên nhai
Sáng hôm chuông mõ Phật đài tĩnh tâm
Quê nhà tuy ở xa xăm
Vẫn trong nỗi nhớ âm thầm đỗ quyên

Thơ em một chút trách phiền
Nhìn hoa sen nở bình yên thôi mà
Sông chờ sương khói vi ba
Anh chưa trút gánh sơn hà,được sao?

Vi lô mờ ảo lao xao
Nghe như tướng sĩ ào ào tiến quân
Trước sau thế cuộc xoay vần
Thuyền ta mây nước dừng chân đông đoài 

Ngô Đình Chương