Lần Trở Lại Thăm Cứ Điểm Đồi 55
- thơ Thế Lộc
Con nhền nhện giăng khúc tơ dang dỡ
Và dòng sông rẽ nhánh chảy về rừng
Anh đứng đó, hoang tàn sau cuộc chiến
Đống tro tàn sao khuấy động chiều nghiêng
Và chiến trường không thấy bóng chiến binh
Hồn tử sỉ khóc than trong gió rét
Bỏ trời mơ và tiếc hận trần gian
Rừng thay lá hong nắng chiều quằn quại
Đong đưa buồn ru nhịp gõ thời gian
Lần qua đó ngõ hồn sao quên đóng
Ướt bờ mi sương trắng giữa trời chiều.
Ướt bờ mi sương trắng giữa trời chiều.
THẾ LỘC
tháng 6/1982
tháng 6/1982