Friday, June 5, 2015

Một Mình - thơ Hùng Vĩnh Phước

 
          Ngó lui ngó tới bốn bề
         Thấy nghiêng nghiêng một não nề thân tôi
            HVP




trên bốn bức tường tôi thấy có tôi
không phải đâu, đó chỉ là chiếc bóng
chiếc bóng lăn qua lăn lại
hất tôi vào mớ hủ lốn vô tình

tôi ngồi một mình với lặng thinh
nghe thời gian nói chuyện với không gian buồn bã
tôi véo vào trái tim
để xem lòng mình đã hay chưa băng giá… 
chỉ thấy tôi gọi mình: tôi ơi, tôi ơi.

Hùng Vĩnh Phước