Đêm Tây Bắc - thơ Trúc Thanh Tâm
Giữa biển mây trong màn sương mờ ảo
Đẹp vô cùng từng sợi nắng nghiêng bay
Hương của đất và hương người quấn quýt
Tiếng chim rừng to nhỏ ở quanh đây
Em tự nhiên đẹp chẳng cần son phấn
Trong mắt ta em tiên nữ giáng trần
Khi ngày đó lỡ làm rơi chén ngọc
Thượng đế đày xuống dương thế chung thân
Về Tú Lệ nghe mùi hương nếp cũ
Ta lạc vào thế giới trắng hoa Ban
Mưa tháng sáu và tháng mười lúa chín
Núi Khau Pha róc rách tiếng suối Giàng
Rượu Cần bên em ta say ánh mắt
Quên ánh trăng lơi lả phía bìa rừng
Quên thời gian chìm bến bờ mộng mị
Ta nhớ đời người con gái H' Mông
Và ngoài kia dường như cây lá ngủ
Vệt sao băng chợt sáng một góc trời
Môi em mòng mọng miền khao khát
Đêm sắp tàn rừng núi lạnh em ơi !
Mù Cang Chải, tháng 10. 2005
TRÚC THANH TÂM