Chỉ Còn Lại Em và Quảng Trị 2 - thơ Huy Uyên
Huy Uyên |
Mưa nắng sáng chiều về chợ Sải
tôi mắt hoàng-hôn bóng hình ai
ký ức dài trên chùm phượng đỏ
mối tình đầu trôi giọt sương phai .
Quảng-trị nghiêng che hàng cây cao
mây buồn bao năm rồi không ng ủ
đợi người đi lâu quá chưa về
bên sông não lòng chuông Sắc-tứ .
Thương em guốc mộc qua hè phố
lạnh bóng chợ chiều phố hắt hiu
em che tay ngăn tóc bay cùng gió
đường Quang-trung ngược bến con đò .
Vây quanh về xế bóng mặt trời
đêm thị-xã tối đèn con đường nhỏ
về La-vang giọng kinh nguyện chơi vơi
cầu Ga cũ chìm mờ hơi gió .
Về Long-hưng còn đầy sân nắng
ngã ba xưa có giữ hẹn hò
chia đời nhau kể từ ra mặt trận
bỏ em một mình khóc mối tình xưa .
Nhà ai còn ngũ muộn ở bên đường
em có mơ tan về khung trời cũ
Hạnh-hoa giờ giữ khúc thu vương
người về Trí-bưu nhà thờ mây rủ .
Mắt chiều rưng rưng sầu Quảng-trị
chảy thêm chi cho dài nổi nhớ phố xưa
quên rồi hẹn hò từ thuở
bên sông đã vắng những chuyến đò .
Hải-lăng bạc lòng nhớ Trung-lương
đá gạch vàng phai tình Quảng-trị
biển dâu xưa đại-lộ-kinh-hoàng
ngày em đi tôi quay về phố thị
(thôi hết rồi vùng ký-ức hoa hương)
Huy Uyên