Những Hạt Mưa Cho Anh - thơ Song Nhị
Cơn mưa chiều vừa tạnh
Quay lưng, em ra về
Một bên trời hiu quạnh
Một phía rừng khuất che
Con đường trơn lầy lội
Anh lặng buồn trông theo
Thương em bàn chân nhỏ
Nhòa mưa bùn hắt hiu
Thương ôi mùa gió bão
Vầng trán em mênh mông
Chở nỗi buồn dâu biển
Như vùng trời quê hương
Bao năm dài cách biệt
Yêu thương rẽ đôi miền
Người đi trên đổ nát
Niềm đau chung đau riêng
Một lần em mang đến
Niềm yêu thương dạt dào
Như một lần hò hẹn
Thuở biết yêu ban đầu
Bâng khuâng giằng níu lại
Từng phút giờ bên nhau
Lời trao chưa trọn ý
Một thoáng chiều qua mau
Anh. Hồn. Thơ. Ngây Dại
Những buồn vui chơi vơi
Đôi mắt em vời vợi
Dòng lệ nào chợt rơi
Trên môi em trái ngọt
Từng hạt mưa rất tươi
Em bên trời cung cấm
Anh ngồi mơ cuộc đời
Cho anh yêu làn tóc
Trên dáng gầy đôi vai
Để đêm anh nằm mộng
Giữa rừng hương tóc mai
Cho anh yêu tiếng nói
Trong đôi tay dỗ dành
Ôi, bàn tay mềm mại
Vẽ đời anh, đời anh...
Cho anh yêu dòng lệ
Giữa trời mây trong xanh
Khi chiều rưng mưa đổ
Giọt tình nồng cho anh
Cho anh yêu, yêu cả
Những đau thương, đợi chờ
Yêu buồn vui cuộc sống
Yêu em và yêu thơ.
Song Nhị
XL 17-10-1981