hạt giống tâm hồn - thơ Tuyền Linh
về Cô giáo Tòng
em là người đàn bà can đảm nhất
dám yêu tôi hơn cả những người đã yêu tôi
nếu được phép chấm điểm phân ngôi
em là người về nhất
chẳng cần tìm hiểu gì nữa hết
bởi quyết định của em
đã nói lên tính cách của em rồi
tình yêu - em không cần suy diễn xa xôi
không nhất thiết : 2 cộng 2 phải là 4
em bỏ sau lưng những bài toán nhân, chia,
trừ, cộng
để đến với tôi bằng hạt muối cắn đôi
nhìn cảnh “ rớt mồng tơi “ của tôi
em vẫn cười
nụ cười an nhiên tự tại
em không là con chuồn chuồn buồn bay vui
đậu
hay cánh thiên di dời đổi bởi sinh tồn
em đạp lên tất cả những gai chông
đi bằng trực giác
em không cần cảnh đời xúc tác
mà nghe theo lời chỉ bảo con tim mình
em chính là một búp hoa sen
vươn lên từ bùn đen sình đất
trái tim em rất thật
thật đến không ngờ
em không là người của thơ
nhưng tình em đầy chất thơ và nhạc
em xuất thân từ gia đình toán học
tình lại biến thiên không theo trục độ định
hình
tôi quý em vì những sắc thái lung linh
trong hạt giống tâm hồn nảy mầm kỳ diệu
có em
tôi không còn thiếu
khoảng trời xanh và tiếng chim hót sân vườn
đáy mắt không còn những sợi mây vương
những chiều lạc hồn trầm mặc
có em
vòm trời xuống thấp
chỉ một vói tay cũng đã sờ được nắng vàng
gió tâm hồn thôi hết đi hoang
chiếu chăn không còn lạnh dài năm tháng
cám ơn em
xin cám ơn trời đất
đã cho tôi một bến đỗ yên bình
đẹp thay những sắc thái lung linh
trong hạt giống tâm hồn đang nẫy mầm hạnh
phúc
tuyền linh
Vũng Liêm 16.12.2012