Yêu Một Người Đàn Ông Có Vợ - thơ Huy Uyên
Quanh co mấy đoạn đường Tự-do
em đợi chàng về từ miền gió cát
nổi buồn cay đắng Catina
Ngã về chợ Bến-thành đầy nắng
gió se lòng hơi thở se cay
kể từ ngày chàng xa vắng
tim em héo hắt từng ngày .
Qua ngang tượng đái chiến-sĩ lặng câm
trên tay nặng lòng súng đạn
ngồi đó mà sao lặng thinh
quê hương chìm đắm điêu tàn .
Xót lòng ngoài Cũ-chi chiến trận
em cầm trong tay nổi nhớ về anh
đạn thù chiến trường ai bắn
vết thương mưng mũ trong lòng .
Em nghe tin anh đã có gia-đình
đời giang-hồ tháng năm dâu bể
lữa người đốt thiêu ngày tháng phong sương
thôi hết em yêu một người đàn ông có vợ .
Tình nổi trôi theo trăm ngàn dấu khổ
đêm nằm nghe đại bác khuya đêm
thao thức năm canh lệ đổ
cớ sao em vẫn mãi đi tìm .
Rồi một ngày kia anh trở về
linh-hồn xưa mọc rêu tượng đá
em đứng bên đường
dưới gốc me già
chảy trôi mối tình không còn nữa .
Yêu một người đàn ông có vợ
bước đi quanh cuộc chiến điêu tàn
bao năm rồi treo tim lên cây dỗ
để riêng về tình cũ em mang .
Anh đi rồi em đứng lại bên đường
mà trời ơi sao tim em nhói buốt ./.
Huy Uyên