Dakto, Nhớ Mãi - thơ Huy Uyên
Khói sương hai mùa mưa nắng
đã trở về Dakto, Kontum
tuổi thơ dãi dầu thôn bản
Chạnh nhớ tháng ngày Dakpha
hoàng hôn tím chiều đi biền biệt
ngày xa trôi nhớ ai xót xa
dăm ngọn đên đường để đêm cũng đi không hết .
Tôi mang em + nổi nhớ vào đời
trả lại nụ cười hắt hiu phố núi
Tu-mơ-rông ngàn năm chia mãi
Dak-seang người đi lâu quá không về .
Trên đồi 601
em gái Xê-đăng chuyện trò
bên đường những đám lá cùng cây
hòa lời gió mà nghe như em hát .
Tôi một thời Charlie lửa máu
đêm chờ địch sân bay Phượng-hoàng
ngã ba Đông-dương lưu chi cho sầu nhân-thế
Tân-cảnh xa rồi bỏ lại máu xương .
Về Dak-rơ-nga, Dak-trăm
bao năm núi đồi bát ngát
lúa vui hội mùa trên nương
tình em xao xuyến rộn ràng chất ngất .
Giòng Poko sông nước hiền hòa
chiều trải nắng vàng miên man men sống
rừng vang tiêng thông reo ca
chạy dài mấy trời cao đất rộng .
Về với Dakto
ai đợi chờ và ai trông ngóng
phố người sương khuya!
Huy Uyên